575A Springvale Rd, Springvale South, VIC 3172, Australia.

Phone: 0413 329 963, 0421 592 485, 0422 765 899. Website: www.australiafriendshipchess.org

  • Rainbow Tea
Sponsors

 



 

 

Tử Văn

Nguyễn Văn Văn

 

LẤY CUỘC CỜ LÀM ĐẸP CUỘC ĐỜI! - 人生如棋局,棋局可以美化人生。- CHESS MAKES THE BEAUTY OF LIFE!

 

 

TRỞ VỀ QUÊ HƯƠNG


(Tử Văn – Nguyễn Văn Văn)

 

Đã hai mươi năm qua tôi chưa về thăm Phan Thiết. Hình dung có lẽ bây giờ mọi thứ thay đổi. Bãi biển Thương Chánh có còn đẹp hay không? Con đường ra đồi dương đến Phú Hòa, những hàng phi lao đong đưa trước cơn gió mạnh khi biển động hay không? Con đường nầy ngày xưa tôi từng đi lại nhiều lần…”vì tôi ra Phú Hà đi biển”. Thước phim như quay chậm lại khi kỷ niệm chợt ùa về trong tâm trí. Ngày mai anh sẽ đi, em quyết định chưa? Có đi với anh không? Chỉ là sự im lặng. Những giọt nước mắt rơi đầm đìa trên má, hòa lẫn với cát sóng biển. Lòng chơi vơi, tim như vỡ ra từng mảnh. Mạ bịnh nặng, hai em còn nhỏ, em đi sao được anh nờ…Và chúng ta đã xa nhau từ một đêm trăng trên đồi dương lộng gió…

 

Đoàn khởi hành từ Sài-gòn sau khi ghé quận Ba, nhà thờ Vườn Dừa, để thăm người anh tử trận vào mùa hè đỏ lửa. Ra khỏi địa phận Long Khánh, xa xa rặng Trường Sơn ẩn mình sau lớp mây xám. Mọi người trên xe nói cười rộn rã. Riêng tôi lòng chợt thấy bồi hồi khôn tả. Nhạc phẩm Biển Mặn của Trần Thiện Thanh ca ngợi nét đẹp hùng vĩ của Trường Sơn và tình cảm quê hương Phan Thiết, nơi ông sinh ra và lớn lên: “Cao ngất Trường Sơn, ôm ấp tình thương nước ra sông buồn. Tìm về đại dương, tình yêu thành biển Thái Bình Dương”. Cảm ơn ông đã sáng tác một ca khúc rất hay về quê hương Biển Mặn.

 

Xe tiếp tục đi qua núi Trà Cú. Nơi đây cũng là điểm du lịch hấp dẫn, có tượng Phật nằm, dài 50 mét, cao 7 mét. Nhiều loại hoa khác nhau, khi Xuân về nở rộ hai bên triền núi rất đẹp. Tiếc là thời gian eo hẹp, không thể dừng lại để thăm một lần cho biết. Về đến Phan Thiết, xe dừng lại trên đường Trần Hưng Đạo, Đào Trọng Đức, người em thân thương, từ Phan Rí vào đây để đón chúng tôi và đãi một chầu cà-phê Lộc Tre Anh Đức. Tôi mường tượng lại những con đường xưa cũ, nhưng hình như không nhớ nổi, vì tất cả đã thay đổi. Lòng tôi chợt chùng xuống. Một nỗi buồn man mác đang lay nhẹ trong tâm khảm. Nhưng kỳ diệu thay có một thứ không hề thay đổi. Cho dù thời gian không gian cũng bất biến. Tôi chợt mừng muốn rơi nước mắt. Đó là vị mặn gió cát. Ôi! Chỉ có ai sinh ra và lớn lên vùng biển mặn mới thấm được hương vị ngọt ngào của nó. Đang nhâm nghi cà-phê và chìm đắm trong suy tư, mộng mị về những kỷ niệm của một thời ấu thơ, thần trí bồng bềnh phiêu lãng, mọi người lại lên xe hướng về Mũi-Né.

 

Đường ra Mũi-Né rất đẹp. Bên trái là những đồi cát chạy dài xa tít, bên phải là biển. Khi xe gần tới “rạng”, tôi đã chỉ lầu Ông Hoàng mà ngày xưa Hàn-Mặc-Tử đã hẹn Mộng-Cầm. Ai ai cũng lấy máy chụp hình, dù bây giờ nó đã xơ xác, rêu phong. Anh Tô-Tử-Hùng đã hát bài Hàn-Mặc-Tử rất hay, mà cũng là nhạc phẩm của ca nhạc sĩ Nhật-Trường Trần-Thiện-Thanh. “Đường lên dốc đá, nhớ xưa hai người đã một lần đến. Lầu Ông Hoàng đó thuở xưa hôm nào Mặc-Tử đã qua” như nhắc nhở một chuyện  tình lâm ly, bi đát.
Mũi-Né là một mũi nhỏ nhô ra biển. Né là tránh. Dân chài làm biển khi gặp bão tố vào đây để núp nên gọi là Mũi-Né. Đây là điểm du lịch nổi tiếng của thành phố Phan-Thiết. Không những người trong nước mà cả du khách quốc tế đều biết biển ở đây trong xanh. Những bãi cát dài chạy ra tới Hòn Rơm, mùa nào ra đây tắm biển cũng được. Bờ biển rất đẹp, bãi cát lài lài, nước màu xanh vắt, vui chơi thỏa thích thật tuyệt vời. Những khu resorts sang trọng cho du khách nghỉ dưỡng, đặc biệt là đồi cát vàng. Chúng tôi đã chụp hình nơi đây, ai nấy đều hân hoan hớn hở. Nhưng thời gian gấp rút, phải đi ngay, nên ai cũng tiếc ngẩn ngơ. Sáng hôm sau từ Phan-Rí đoàn đã trở lại. Hấp dẫn, mê ly đồi cát vàng, cát trắng, Mũi-Né, Hòn Rơm. Đẹp và đẹp trên cả tuyệt vời.

 

Phan-Rí, quê hương của Đức. Đến nhà hai bác tiếp đón nồng hậu. Bác gái hiền lành, nhỏ nhẹ. Bác trai tiếng nói sang sảng, nét mặt cương nghị, biểu lộ một cá tính ngay thẳng nhưng bao dung, nhân ái. Đoàn được ăn tối, nghỉ ngơi. Ngày mai chúng tôi có buổi giao lưu Cờ Tướng với anh em Phan Rí Cửa. Địa điểm là khu resort sát bờ biển. Nhìn những con sóng bạc đầu vỗ vào gềnh đá, tung tóe một màu trắng xóa. Xa xa ngoài khơi những cánh buồm nhấp nhô trên sóng nước. Đất trời hiền hòa, êm dịu, đẹp như một bức tranh. Nhạc phẩm Biển Nhớ của thiên tài âm nhạc Trịnh-Công-Sơn vang lên trong tâm tưởng. “Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về, gọi bờ cát trắng đêm khuya, gọi hồn liễu rủ lê thê. Ngày mai em đi, cồn đá rêu phong bụi mờ, nghe ngoài biển động mà thương”.

 

Buổi chiều kết thúc giao lưu, trong bữa ăn tối, anh em cùng nhau chụp hình lưu niệm. Ai nấy đều lưu luyến, chúc cho nhau những lời tốt đẹp. Ngày mai chúng tôi đi Cổ-Thạch, Chùa Hang còn gọi là chùa Đá Cổ, hay chùa Cổ Thạch. Chùa có hơn trăm tuổi, là một di tích, thắng cảnh của Phan-Rí. Đây là điểm hành hương, mỗi năm vào ngày lễ lớn tấp nập, náo nhiệt.

 

Biển và bãi đá Cổ Thạch là sự kết hợp. Những bãi đá làm cát vàng mịn, làm nước trong xanh. Bãi đá có đủ màu sắc, hình thể tuyệt đẹp. Chúng tôi tắm mấy tiếng đồng hồ, thỏa thuê. Hải sản tươi ngon, ăn uống, ca hát bên bờ đá trong gió biển lành lạnh và tình anh em thắm thiết, ngọt lịm thương yêu. Trở về nhà Đức, hai bác đãi bữa cơm chiều đặc biệt. Canh chua, cá chiên, ai nấy đều khen ngon. Lâu lắm rồi mới có một bữa ăn ngon như vậy. Cảm ơn hai bác rất nhiều, rất nhiều. Sáng hôm sau chúng tôi chuẩn bị lên đường đi Đà-Lạt, quê hương của anh Tô-Tử-Hùng mờ mờ, sương khói.


Cuộc chia ly nào cũng bịn rịn, kẻ ở người đi, những cái bắt tay thật chặc. Nụ cười xen kẻ với nước mắt là nỗi nhớ đong đầy cho một chuyến đi nhiều kỷ niệm. Đêm hôm qua đã gần 4 giờ sáng mà tôi chưa ngủ được, vì biết ngày mai nầy mình sẽ rời xa thành phổ biển. Lắng nghe con sóng rì rào từ xa vọng lại. Và có riếng mưa rơi. Bài hát Ở Hai Đầu Nỗi Nhớ vang vọng đâu đây. “Đêm nghe biển mưa rơi, đếm mấy triệu hạt rồi mà chưa vơi nỗi nhớ. Ở đâu đây nỗi nhớ anh mơ về bên em. Ngôi sao như xuống thấp, cho ta gần nhau hơn”. Từ một đêm trăng mờ trên bờ biển Thương Chánh, tôi ra đi, bỏ lại sau lưng những hoài niệm dấu yêu. Tôi cũng chưa về Hưng-Long để đi lại con đường Huyền Trân Công Chúa rợp bóng me bay. Dinh Vạn Thủy Tú hằng năm lễ hội Cá Ông, cùng các bạn đi xem, nói cười vui vẻ. Phú Thủy cát trắng mịn màng, gió cát tung bay khi mùa biển động. Những bụi xương rồng mọc rải rác trên đồi cát cao cao. Những đêm không trăng sao trên biển vắng. Biết bao nhiêu kỷ niệm của thời xa xưa làm sao quên được! Mà tôi là kẻ lang bạc kỳ hồ, trôi giạt đến tận nam bán cầu. Mỗi ngày nhìn mây bay về phương xa đó mà tiếc nhớ ngậm ngùi, nước mắt rưng rưng.
“Anh đi một cõi sương mù,
Còn em ở lại, lặng buồn thiên thu”.

 

Tử Văn – Nguyễn Văn Văn

 

 

BACK HOME PAGE

 

Play international chess

 

 

 

Danh mục khác

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

 


$30 Website Banner Design

 

Australia Friendship Chess Tournament Inc is Australian Government Registered Organisation and is a Non-profit Organisation (No. A0056321F). The Organisation organizes the tournament every year in purpose to create the friendship among the chess lovers. This Tournament has been leading by Asian chess enthusiasts and interesting in friendship with other chess players.

 

 

Charity